Làm Sao Để Người Hướng Nội Không Bị Bỏ Lại Trong Xã Hội Hiện Đại?

Tôi từng nghĩ mình có vấn đề.
Vì không thể vừa làm việc, vừa trả lời tin nhắn, vừa tham gia họp, vừa cập nhật nhóm chat nội bộ và… vẫn mỉm cười như thể không có gì xảy ra.
Trong thời đại mà mọi người ca ngợi sự “đa nhiệm”, tốc độ và kết nối là thước đo hiệu suất, những người hướng nội – đặc biệt là những người kém đa nhiệm như tôi – dường như bị bỏ lại phía sau. Không chỉ trong công việc mà cả trong các mối quan hệ, những cuộc trò chuyện nửa vời, nhanh – ngắn – nông trên mạng xã hội luôn khiến tôi hụt hơi.



Sự Thật Không Mấy Dễ Nghe Về Việc Đa Nhiệm Kém

Bạn thử hình dung một ngày điển hình của dân văn phòng:

  • Sáng, mới vào chỗ ngồi, bạn bị kéo vào họp đột xuất.

  • Vừa mở slide, tin nhắn từ khách hàng nhảy tới.

  • Telegram, Zalo, Messenger... nhấp nháy liên tục.

  • Đồng nghiệp hỏi “có rảnh một chút không” – thực chất là kéo bạn vào một luồng công việc hoàn toàn mới.

  • Đến cuối ngày, mọi thứ bạn làm đều dang dở.

Người đa nhiệm tốt dường như không quá mệt mỏi. Còn tôi, một người hướng nội, bị quá tải nhanh chóng. Tôi cần sự tập trung, cần thời gian để “ngấm”, để phản ứng chậm mà sâu. Nhưng guồng quay không cho tôi thời gian.

Nói thật, tôi từng cảm thấy mình “yếu kém”. Vì phản ứng chậm, trả lời tin nhắn muộn, vắng mặt trong những cuộc tranh luận sôi nổi của nhóm. Tôi từng bị đánh giá là “thiếu chủ động”, “không hòa nhập”, hay “chậm thích nghi với tốc độ làm việc”.


Hướng Nội Và Đa Nhiệm Kém Không Phải Là Khuyết Điểm

Nhưng rồi tôi nhận ra: không phải cứ không bắt kịp tốc độ là sai. Vấn đề là tôi đang cố gắng chơi một trò chơi không dành cho mình.

Những người hướng nội thường:

  • Thích làm việc sâu hơn là làm nhiều việc một lúc.

  • Tập trung cao độ, nhưng chỉ khi được tách khỏi sự xao nhãng.

  • Quan sát kỹ, suy nghĩ nhiều trước khi nói ra.

  • Kết nối ít nhưng sâu sắc, không cần ồn ào để thấy mình có giá trị.

Vậy, có gì sai với điều đó? Không hề. Vấn đề là môi trường xung quanh đang quá ưu ái sự nhanh, ồn ào, phản ứng tức thời. Nhưng kết quả dài hạn lại thường đến từ chiều sâu, từ những người có khả năng suy nghĩ độc lập và kiên định.


Từ Bị Động Thành Lựa Chọn – Biến Hạn Chế Thành Lợi Thế

1. Bỏ cuộc chơi “đa nhiệm” – làm chủ sự tập trung

Hãy dũng cảm dứt khỏi ảo tưởng rằng làm nhiều việc cùng lúc là năng suất. Tôi bắt đầu lên kế hoạch làm việc đơn nhiệm: chia ngày thành các “khối thời gian” (time blocks) để làm sâu một việc, tắt thông báo, tắt luôn mong muốn phản hồi tức thì.

Kết quả: tôi bình tĩnh hơn, ít sai sót hơn và cảm thấy “sống” hơn.

2. Chọn kênh giao tiếp phù hợp

Tôi nói rõ với đồng nghiệp rằng mình không phản hồi ngay lập tức qua tin nhắn. Tôi xin phép họp sau nếu chưa sẵn sàng. Sự thẳng thắn ấy không làm tôi bị xa lánh – trái lại, nó tạo ra sự tôn trọng ranh giới.

3. Tập trung vào giá trị lâu dài

Người hướng nội có khả năng tạo ra công việc chất lượng, đưa ra quyết định thấu đáo và giữ vững cam kết lâu hơn. Tôi bắt đầu chọn những vai trò công việc cần chiều sâu thay vì sự phản ứng nhanh chóng.

4. Nuôi dưỡng sự yên tĩnh bên trong

Tôi học cách trân trọng sự tĩnh lặng – thứ mà xã hội hiện đại sợ hãi. Những lúc không trả lời nhóm chat, không lướt mạng xã hội, tôi không còn cảm thấy “tụt hậu” – mà là đang tái tạo năng lượng để đi xa hơn.


Sách Gợi Ý: “Trầm Lặng – Sức Mạnh Tiềm Ẩn Của Người Hướng Nội”

Nếu bạn cũng là một người hướng nội và từng cảm thấy mình “sai lệch” so với xã hội này, cuốn sách Quiet của Susan Cain là liều thuốc chữa lành.

Cuốn sách không chỉ chứng minh rằng hướng nội không phải là khiếm khuyết, mà còn là một sức mạnh thầm lặng – nếu bạn biết khai thác đúng cách. Từ những nhà sáng lập công ty, các nhà tư tưởng lớn cho tới những nghệ sĩ sống ẩn dật… Cain vẽ nên một thế giới nơi sự yên tĩnh cũng có tiếng nói.




Lời Kết: Bạn Không Sai, Chỉ Là Không Hợp Với Cuộc Đua Của Người Khác

Là người hướng nội, bạn không cần phải trở thành một ai đó khác để “bắt kịp”. Bạn chỉ cần hiểu rõ mình, và thiết kế cuộc sống phù hợp với mình. Khi đó, bạn không còn cảm thấy lép vế – mà đang chơi một trò chơi đúng với thế mạnh của mình.

Không ai thực sự mạnh mẽ khi họ phải giả vờ.
Hãy chậm lại – nhưng đi sâu.
Hãy lặng lẽ – nhưng rõ ràng.
Hãy là chính bạn – một cách rõ ràng và dứt khoát.




Cảm ơn bạn đã dành thời gian đọc hết bài viết này. Nếu bạn đang trên hành trình trở thành phiên bản sâu sắc hơn của chính mình, tôi hy vọng có thể đồng hành cùng bạn.


— Minh Đức



Nhận xét